Kết tóc
《结发》
Tác giả: Hà Tiêm Giác (Diễm Cừ)
Chuyển ngữ: Meishou
Về phiên ngoại này, xin nói một vài câu. Chống chỉ định với người cho rằng cái kết ở chính văn đã vô cùng hoàn mỹ, và nên để như vậy là tốt nhất. =)) Chỉ vậy thôi, tớ không nhiều lời nữa, chúc mọi người đọc vui vẻ :”>~
———————————–
Phi tục chi tục
[Mộng]
Ta mở mắt, tỉnh dậy khỏi giấc mơ.
Sau khi tỉnh rồi, mắt vẫn mở to, ngực mơ hồ đau nhức. Ta bắt đầu há mồm thở dốc. Lớp mồ hôi phía sau lưng đã lạnh, trán lại nóng hơn vài phần.
Cửa sổ vẫn khép, che chắn hơn phân nửa gió bắc lạnh lẽo nơi biên cương, nhưng lại không che được ánh nắng yếu ớt buổi sớm mai. Căn phòng rất bé, khiến tia sáng chiếu vào có vẻ như phải co lại, dựa vào mấy món đồ gỗ cũ kĩ. Nước sơn trên mặt gỗ đã bị phủ một lớp trắng ngà, nhìn thoáng cứ như thể đã truyền qua mấy đời.
Lúc ta đưa tay định cầm ấm nước đặt gần lò sưởi đầu giường, cửa phòng đột nhiên mở ra. Bão cát bên ngoài thổi qua bóng dáng người kia, khiến nó bỗng có chút mờ ảo.
Ta buông ấm nước, mỉm cười với hắn, bàn tay vừa đưa ra đã bị nắm chặt lấy. Lúc hắn phát hiện ra tay mình còn lạnh hơn tay ta, lại vội vã buông lỏng ra, lông mày nhăn tít, cầm một tấm chăn chiên lông cừu lên ra sức quấn quanh người ta, thậm chí còn lấy tay xoa bóp thêm một hai cái. Ta chỉ yên lặng nhìn hắn mà cười.
Đọc tiếp “Kết tóc – Phiên ngoại + Kịch truyền thanh” →