Đăng trong 6. Âm sơn cổ lâu (hoàn), Đạo mộ bút ký

Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 21

Chương 21: Quái vật mò được

Editor: Béo Bụng Bự

Beta: Thanh Du

*****

Bàn Tử rất cẩn thận, dùng lưỡi liềm vén lớp da bò ra. Quả nhiên, bên trong toàn là sợi bông gần như đã mục nát, là phần còn sót lại của một cái chăn đã ngâm nước đến mục rữa. Dùng liềm chọc ngoáy vào trong, chúng tôi nhanh chóng phát hiện ra một vài thứ bên dưới đám sợi bông.

Đáng tiếc tôi đã đoán sai rồi, thứ bị vứt lên bè hình như là xác của một con vật lớn bằng cái balo leo núi, nhìn kỹ một chút lại phát hiện ra xung quanh “xác chết chìm” còn mọc ra một “cục” tay đã thối đen, lại trương phồng vì no nước, tròn vo như một quả cầu, xem ra đã bị ngâm trong nước rất lâu.

Đọc tiếp “Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 21”

Đăng trong 6. Âm sơn cổ lâu (hoàn), Đạo mộ bút ký

Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 16

Chương 16: Dường như đã từng quen

Edit: Béo Bụng Bự

Beta: Thanh Du

*****

Hình ảnh chỉ mang tính tượng chưng, mình không chịu trách nhiệm nếu có thanh niên nào tưởng bở ~
Hình ảnh chỉ mang tính tượng trưng, mình không chịu trách nhiệm nếu có thanh niên nào tưởng bở ~

Đọc tiếp “Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 16”

Đăng trong 6. Âm sơn cổ lâu (hoàn), Đạo mộ bút ký

Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 11

Chương 11: Mùi vị

Editor: Béo Bụng Bự

Beta: Thanh Du

*****

Tôi không hiểu lão Bàn Mã đang nói gì, “mùi vị chết chóc” là sao? Mùi xác thối?

Lão Bàn Mã không nói thẳng ra, chỉ bảo mùi vị chết chóc chính là mùi người chết.

Xem ra trong lòng lão Bàn Mã chắc chắn còn giấu nhiều chuyện, tuy không thể hiện ra ngoài, nhưng không câu nói nào không ngầm ám chỉ với tôi rằng lão biết rất nhiều chuyện. Nhưng dường như lão lại muốn che che đậy đậy, thái độ rất mâu thuẫn; từ thái độ bình thản khi đối mặt với Muộn Du Bình, có thể thấy lão già này nhất định là một người từng trải.

Đầu óc tôi cứ quay mòng mòng, đặt mình vào địa vị người khác mà nghĩ xem, một người sẽ tỏ thái độ này vào lúc nào?

Đọc tiếp “Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 11”

Đăng trong 6. Âm sơn cổ lâu (hoàn), Đạo mộ bút ký

Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 4

Chương 4: Biến cố

Editor: Béo Bụng Bự

Beta: Thanh Du

*****

Đám cháy rừng cuối cùng cũng tắt, nghe A Quý nói thì hình như là do thời tiết nóng bức, còn cụ thể vì sao lại cháy thì không rõ. Dù sao vùng này cứ đến hè là kiểu gì cũng cháy rừng, có điều đây là lần đầu tiên cháy gần thôn đến thế, cũng may nó chỉ thiêu rụi một căn nhà hoang, không gây tổn thất quá lớn.

Trong lòng tôi âm thầm chửi rủa, nhưng tôi thì tổn thất to đấy, thế là tiêu tùng hết manh mối mà gã họ Sở cho chúng tôi rồi. Giờ chỉ còn một đường duy nhất là sau khi đi khỏi đây phải nghĩ cách cạy miệng gã, đây nhất định không phải chuyện chơi, vả lại tôi cũng rất khó chấp nhận dùng đến thủ đoạn uy hiếp. Nhưng chưa đến nỗi tuyệt vọng hoàn toàn, nên tôi cũng chẳng phiền muộn cho lắm ——— chỉ cần gã họ Sở không bị thiêu cháy là được rồi.

Tôi bảo Bàn Tử, xem ra chúng ta không nên ở lại đây lâu, tìm được người dẫn đường rồi, nếu không có lý do đặc biệt thì chúng ta có thể phải quay về Trường Sa, vì ở lại đây cũng chẳng để làm gì nữa. Cái gọi là đổ đấu ở núi Sừng Dê, có lẽ phải chờ hạ hồi phân giải.

Đọc tiếp “Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 4”

Đăng trong 6. Âm sơn cổ lâu (hoàn), Đạo mộ bút ký

Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 3

Chương 3: Hỏa hoạn

Editor: Béo Bụng Bự

Beta: Thanh Du

*****

Lúc này tôi chỉ cảm thấy mơ hồ, nhưng trong lòng vẫn tự nhủ, không thể có chuyện trùng hợp như thế, với thời tiết này, một gian nhà cũ bằng gỗ rất dễ bốc cháy, nhưng cảm giác mơ hồ dâng cao trong lòng lại khiến tôi nghẹt thở.

Chạy theo mấy đứa bé về hướng đám cháy, càng tới gần tôi lại càng cảm thấy không ổn. Khi đến tận nơi, tôi gần như không tin nổi vào mắt mình, chỉ thấy căn nhà sàn của Muộn Du Bình cuồn cuộn khói đặc, thế lửa dữ dội, hơi nóng ngút trời, căn bản không thể lại gần, nhìn thoáng qua đủ biết nó đã cháy đến độ không thể cứu vãn, mà ngọn núi phía sau căn nhà sàn cũng vừa bắt lửa, cây cối cháy đen, lửa còn đang lan lên đỉnh núi.
Đọc tiếp “Đạo mộ bút ký – Phần 6 chương 3”